Cảm động quá sức vì những thứ trẻ con hết sức. Than ôi, con người thật dễ bị những cái thứ tình cảm thuần khiết khuất phục.
Chẳng trách quyển này được đưa vào cả chương trình dạy học ở Hàn.
Bối cảnh xã hội ở Brazil những năm 196x, một vùng thị trấn nho nhỏ, xa xa là những nhà máy, những công xưởng với những dòng công nhân mệt mỏi làm việc từ sáng đến tối mịt.
Zezé (một cái tên gõ telex thật mệt mỏi) - chú bé con sống trong gia đình thiếu thốn tới cùng cực, được dạy cách thích tất cả những gì mình có, vì tất cả những gì tốn tiền đều là đắt. Một bé con "lớn trước tuổi" với trí tưởng tượng tốt một cách vượt trội. Trong thế giới của mình, cậu có một cây cam ngọt, một con quỷ chuyên xúi dại, một vườn thú, những chuyến phiêu lưu, những người bạn cao bồi và một trái tim trong sáng.
Phản diện chính theo tui, e hèm, là bố cậu.
Đừng khóc, con trai. Nếu con cứ dễ xúc động như thế này thì cuộc đời con sẽ còn phải khóc nhiều lắm đấy.
Bố Zezé nói với cậu như vậy, nhưng chính ông mới là người để cảm xúc của mình che mắt. Zezé có con quỷ xúi bậy, còn người cha (và người chị lớn) lại có một con quỷ đáng sợ hơn gấp nhiều lần: vô cảm.
Nhưng cũng có những người mà tình người trong họ được nuôi dưỡng bằng sự yêu thương và lòng trắc ẩn. Từ khi Zezé nhận được sự quan tâm ân cần từ ông Bồ, mình tin là trong tim 2 người, cây cam ngọt đã nở những bông hoa đầu tiên.
Đâu đó trong tâm hồn mỗi người đều có những hạt giống và những con quỷ. Hạt giống không tự lớn lên theo thời gian, nó cần được nuôi dưỡng bằng lòng trắc ẩn. Và những con quỷ cũng không tự mất đi, chúng cần được cảm hóa bởi sự yêu thương. Có những người ta gặp trong đời, có thể không đi cùng nhau được quá lâu, nhưng sẽ luôn là nguồn động lực cho ta tiến về phía trước.
Yêu nhiều hơn đi mấy bạn <3